Du lịch Mũi Né - Bình Thuận là vùng đất đầy cát, nắng và gió, được biết đến như một điểm du lịch thú vị với bức tranh thiên nhiên nhiều màu sắc biển xanh - cát đỏ - nắng vàng...
Giá cả cho một tô bún hấp dẫn này chỉ có 30000 đồng thôi vừa bình dị vùa ngon lành phải không nào. Không quá khó để cảm nhận được món ăn mà mình ưa thích đúng không. "Ngàn vàng không mua được thứ mình thích" mà giờ chỉ có 30000 đồng đã mua được món ăn ưa thích thì còn gì bằng đúng không?
Hồi đó quán chỉ có một số bàn gỗ, vài mươi chiếc ghế mộc, xung quanh vương vãi những cọng rau răm.Trên bàn chỉ có chai dấm, dĩa rau răm. Khách vừa kéo ghế là có ngay một tô bún nóng hổi, cắm hai chiếc đũa do cô con gái của ông già người Bắc bưng tới ngay. Thực khách từ già, trẻ, gái, trai; từ bác xe ôm, chị bán vé số, anh công chức nghèo đến giám đốc, quan chức cấp cao của tỉnh… cứ bưng tô lên dùng đũa mà lùa, mà húp xì xà, xì xụp ngon lành. Vậy mới có tên bún bò “húp”. Còn bún bò “dơ” thì đây: Cái tô sành khờn vành đen thui, rau răm rửa qua thực khách tự lặt, ăn xong lấy đũa quẹt mép và tự động đến xô trà đá múc uống.
Phải công nhận, người nào đặt tên bún bò “dơ” thiệt hay, đến mức chết tên, thành thương hiệu có một không hai. Cũng phải công nhận, bún bò nơi đây có vị đặc biệt đến mức nhiều người đi xa cũng còn nhớ, nhất là chính ông già người Bắc tự tay nấu và trực tiếp múc mới ngon. Nhiều người quả quyết như vậy!
Để mỗi khi nhớ về Phan Thiết con người ta nhớ đến vị nước mắm nhĩ thì ít mà nhớ đến vị thanh, ngọt của loại bún bò "dơ" nơi đây thì nhiều. Chính cái "vị" chân chất đó đã khiến cho mọi người lưu luyến mãi không ngui.